Sự thật về bản thân mình không giám đối diện

</>
Đôi khi tôi cảm thấy cuộc sống này có những khá vất vả và phải suy nghĩ về mọi thứ trong cuộc sống. Đôi khi những gì mà mình suy nghĩ lại không được như những gì mà mình muốn trong cuộc sống hiện tại.

Khi bạn và tôi đều cùng lớn lên trong thời buổi cạnh tranh về cuộc sống và không còn những lúc ngây ngô như ngày xưa nữa. Cuộc sống bây giờ thật là vất vả và phải bon chen mọi thứ mà hầu hết ai cũng phải chạy theo cuộc sống này để có thể sống tốt hơn trước rất nhiều. Ai cũng mong mình có một cuộc sống tốt hơn và hạnh phúc hơn, bất kỳ ai cũng vậy không ngoại lệ bất cứ ai và trừ tôi ra. Ai cũng muốn cuộc sống mình tốt hơn. Có nhà cao cửa rộng có xe đẹp và vợ con yêu thương nhau.

Nhưng liệu đã có bao nhiều người đã làm được điều đó. Tất nhiên là đã có rất nhiều người làm được. Nhưng cũng không thể phủ nhận rằng bạn có quyết tâm là sẽ làm được. Nó còn phải phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố khác nhau. Và những yếu tốt đó nó cũng luôn làm cho bạn cảm thấy mệt mỏi và chán nản

Tôi từ một người lớn lên từ nông thôn và từ nhỏ đến lớn đã trải qua rất nhiều chuyện buồn và bất công trong cuộc sống, tôi luôn phải tự cố gắng đối với chính bản thân mình và luôn cảm thấy tự ti với bản thân mình rất rất nhiều.

Đôi khi cuộc sống mà. Tôi biết bản thân tôi cần điều gì nhất  nhưng tôi biết là như vậy. Nhưng lại không thể nào làm được điều đó, vì tôi có rất ít cơ hội để làm được điều đó. Thật là khó cho tôi. Với tôi điều đó là thực sự khó.

Đi chơi với bạn bè hoặc bất cứ một ai đó trong nhóm hoặc làm gi đó. Tôi luôn cảm thấy có mặc cảm về bản thân mình. Dù làm gi tôi cũng rất nhiệt tình làm và giúp đõ hơn. Nhưng khi chụp ảnh thì tôi lại toàn chốn đi chỗ khác.

Không phải là vì tôi không muốn chụp trung với họ, nhưng thực sự tôi biết tôi chụp ảnh không có được đẹp vì chính bản thân tôi đã cảm thấy không phù hơp để chụp ảnh vì sao tôi lại nói vậy. Vì tôi bít chính bản thân tôi quá gầy để chụp ảnh và tôi cũng không có đẹp trai giống như mọi người vì thế nên là tôi thường lẫn tránh tất cả những cuộc vui như vậy.

Nhiều khi tôi cũng cảm thấy rất buồn về điều đó. Nhưng tôi cũng chẳng biết phải làm gi nữa để cho tốt hơn lên được. Hầu hết tất cả mọi thứ hiện nay tôi có. Nói thực sự ra là bây giờ tôi chẳng có gì cả cũng chỉ là toàn mấy thứ không đáng nhắc đến và toàn mang đến khá nhiều cảm giác buồn cho tôi.

Khá lạc lõng ngoài thủ đô. Tôi cũng không có nhiều bạn để đi đâu đó chơi cho vui. Tôi toàn tự nhốt mình trong căn phòng với cái máy tính và nói chuyện với bạn bè thông quá chiếc máy tính. Đôi khi tôi luôn nghĩ rằng cuộc sống này cũng có khá nhiều điều thú vị.
Nhưng cũng có lúc tôi luôn cảm thấy mình là của thừa của xã hội này. Sẽ mãi chẳng làm được trò trống gì cả. Vì tôi biết bản thân của tôi đến đâu và khả năng của mình sẽ như thế nào trong tương lai.


Nhiều khi tôi luôn nghĩ tiêu cực về chính bản thân mình và chẳng có cảm giác phấn đấu về bất cứ điều gi nữa vì nhiều khi nghĩ là mình không có nhiều năng lực và không có một chút gì về kiến thức đó nên nhiều khi thực sự quá chán nản.

Có rất nhiều người luôn hỏi tôi là vì sao em lại nghĩ về bản thân của em như vậy. E phải phấn đấu và có ý chính và ngi lực để vươn lên trong cuộc sống. Tôi nói:

Em biết và em hiểu rất rõ về điều đó. Nhưng có những lúc tôi rất cô gắng để cố gắng làm một điều gì đó cho có ý nghĩ hơn trong cuộc sống. Nhưng thực sự, những gì mà tôi làm và tôi luôn cố gắng lại không hoàn toàn được như vậy nên nhiều khi tôi có cảm giác rất buồn và chẳng muốn tiếp tuc làm bất cứ điều gi nữa.

Tính của tôi rât trầm và thường hay thích ngồi một mình ngồi suy ngẫm về cuộc đời của tôi. Tính đến thời điểm hiện nay. Tôi rất thích tham gia các hoạt động phong trào, rất nhiệt tình, nhưng sau mỗi lần nhiệt tình đó là một khoảng trống rất lớn đối với tôi ở đằng sau tôi.

Tôi luôn cảm thấy trong tôi có rất nhiều khoảng trống trong lòng và đầu ắp những lời muốn nói và cảm thấy mình nên làm gì bây giờ và cảm giác đó thật buồn và trống trải và luôn làm cho tôi cảm thấy thực sự rất buồn.

Có những lúc tôi luôn tự nhốt mình ở trong phòng và luôn có cảm giác thực sự buồn. Nhưng tôi cũng không bít phải nói chuyện với ai nữa cả. Vì hầu hết bạn tôi đều là con gái mà đa số họ đã lấy ck hết cả rồi.và còn số con lại thì cũng đều có ngươi yêu cả và đi làm. Nên  thực sự tôi chẳng biết phải làm gì lúc đó nữa.

Đối với tôi cuộc sống này có rất nhiều thứ khiến cho tôi phải mêt mỏi. Tôi luôn cố gắng tự tìm kiếm cho mình những niềm vui mới. Nhưng thực sự điều đó đối với tôi quá khó. Chính vì tôi luôn có cảm giác tự ti về bản thân mình. Nên không giám hòa đồng với mọi người và đây cũng chính là những gì mà tôi cảm thấy buồn nhất hiện nay,
</>

Tôi cũng không biết là nên nói chuyện với ai lúc đó nữa. Người bạn người thân. Nói chung là cảm giác rất khó tả và cảm giác khá là mệt mỏi và tôi luôn tự cho bản thân mình là cần phải cố gắng  nhưng khong biết nên cố gắng như thế nào cho hợp lý và đúng nhất.

Khi cuộc sống càng trở nên tốt hơn, tôi cũng như bao nhiêu người con trai khác cũng cần tìm cho mình một người bạn tri kỷ và cố gắng để làm môt điều gì đó thật tốt dành cho họ. Nhiều khi tôi cũng không biết mình phải và nên bắt đầu từ đâu cho tốt nhất.

Bạn bè tôi . để tim một người bạn tri kỷ thực sự không khó đối với họ. Nhưng đối với tôi sao điều đó lại khó đến như vậy. Trước đây tôi cũng đã có yêu một người và người đó cũng yêu tôi. Nhưng tôi biết trước sau gì người đó cũng muốn bỏ tôi mà ra đi. Tôi biết trước điều đó nhưng tôi vẩn chấp nhận. Vì tôi chưa làm được gì nhiều cho người đó cả.

Nhiều lúc tôi nằm nghĩ lại cảm thấy mình thật là có lỗi đối với người đó. Vì tôi là một thằng đàn ông, trụ cột của gia đình mà chẳng giúp gì nhiều cho người đó cả thực sự cảm thấy rất xấu hổ về điều đó.

Nhiều khi tôi cũng không biết nên làm như thế nào cho hợp lý nữa vì chính tôi lúc này không biết nên làm điều gi tốt nhất dành cho bản thân mình, cố gắng thôi. Để cái sau này cho đỡ vất vả. ôi cái bản thân tôi nên làm gì cho tôi đây.

Thật là cuộc sống mà đôi khi thật là khó để làm một điều gì đó theo ý của mình mà cảm thấy hài long về điều đó. Nhiều khi cảm thấy bực bội một số chuyện mà đúng là không giám nói lên thành lời.


Cũng chỉ biết nuối trôi cơn tức đó. Đúng là nhận nhịn quyên rồi. nhưng không thể nào mà nhẫn mãi được . bắt đầu cảm thấy không vui
</>

Sự thật về bản thân mình không giám đối diện khi cảm thấy nóng trong người vì một vài câu nói khiến tôi cảm thấy không thể muốn nói gì hơn nữa