Cảm nhận của tôi về cuộc sống

Cuộc sống có rất là nhiều điều thú vị, bạn sẽ làm giờ với những điều thú vị đó, chắc chắn một điều rằng bạn sẽ không thể để lỡ mất những điều thú vị đó trong cuộc sống của bạn. với  tôi điều đó lại hoàn toàn khác hẳn so với những gì mà mọi người thường nghĩ về mọi thứ.

Bạn sẽ làm gi khi cuộc sống này còn rất ít, thông thường bạn sẽ chọn những điều đơn giản nhất trong cuộc sống này để làm và để trải nghiệm những người cuối cùng của bạn trên thế giới tươi đẹp này, nhưng đối với tôi, tôi lại làm điều ngược lại với tất cả mọi người.

Với tôi cuộc sống này như là một thử thách thật là khó có thẻ vượt qua, cuộc sống của tôi đánh đổi rất nhiều thứ, thực sự tôi không muốn điều đó chút nào cả, bất kỳ ai chơi với tôi ho đều muốn từ tôi một thứ gì đó dù tôi không có nhưng họ cũng vẩn bắt tôi có bằng được, với họ, chơi với tôi họ chỉ muốn lấy được những gì mà họ muốn trong tôi.

Nhưng dù tôi vản cười cười nói nói với hộ, nhưng trong lòng tôi không hề cảm thấy vui chút nào, tính đến nay cũng đã 24 năm trôi qua rồi, cuộc sống của tôi vẩn thế thôi, chảng có điều gi thay đổi cả, không làm không vận động sẽ chẳng có gi cả, tôi cố gắng hết sức mình để mong làm được một cái gi đó cho chinh bản thân mình và gia đình và xã hội này, nhưng có lẽ điều đó với tôi là vo nghĩa
Đã bao giờ bạn bị 1 ai đó lừa dối bạn trong khoảng thời gian rất dài không và bạn không hề hay biết điều đó, chắc là chưa bao giờ mọi người bị như vậy, và chỉ có duy nhất mình tôi thôi, tôi đã sống quá vơ tư mà không hề nghi về điều đó,

Tôi không nghĩ về những điều đó quá lâu rồi và cũng không muốn nghĩ tới làm gi nữa cả vì tôi đã quá mệt mõi về điều đó rồi, với tôi bây giờ sống vui vẻ như ngày trước tôi đi học trong nam thật là thoải mái, chảng phải lo lắng mà cũng chảng bị ai lợi dụng này nọ khá là mệt

Đối với tôi hiện nay tôi sẽ cảm thấy khá là buồn chán, từ ngày tôi gia tới hà nội tới nay cũng chưa được đầy 1 năm, trong 1 năm đó tôi cũng chưa làm được gi cả, cũng chẳng biết đường đi ngoài hà nội, cứ như ngơ ngơ ấy

Tôi học chính là kế toán,c huyên ngành kinh tế và bây giờ tôi lại đi theo con đường về làm marketing hiểu theo cho nhanh chính là SEO một nhân viên seo website cho các công ty dịch vụ.

Tôi thường nói với mọi người là tôi đã seo được hơn 1 năm rồi, nhưng thực ra thì tôi cũng mới chỉ làm seo được mấy tháng vất vả, với tôi seo làm lâu hay là mới làm không quan trọng lắm , cái quan trọng nhất chính là tôi hiểu về bản chất của nó và áp dụng được những cách thức mà những người khác đi trước làm được và tôi cũng tự tạo ra cái riêng cho chính bản thân mình trong thời gian seo vừa qua.

Cũng gọi là viết cách xây dụng hệ thống, do tôi toàn chơi với hệ thống lớn trong nam, được các anh  chỉ dậy là làm quản lý ở đó nên được truyền lại mọi thứ, tôi không nhận là tôi giỏi, tôi chỉ nhận là mình biết cách làm thế nào để bận hành hệ thống sao có hiệu quả nhất và đảm bảo hệ thống liên tục phát triển và ngày càng lớn mạnh.

Tôi rất cảm ơn những người anh chị đó, luôn luôn xem họ là người thầy của tôi và đã cho tôi khá là nhiều thứ mà trong khi đó tôi vẩn chưa có thể làm được gì nhiều cho họ cả, đối khi tôi cảm thấy mình thật là không đủ tự tiên trước mọi người và cảm thấy có lỗi với khá nhiều người.

Với một người như tôi, tôi không có tài ăn nói trước tất cả mọi người, nhưng tôi chân thật với mọi người và hiện nay tôi có 4 người thầy dậy tôi về seo và những người đó toàn là những người đứng đầu trong chuyên ngành về seo và luôn được rất nhiều người ngưỡng mộ.
text-align: center
Tôi thật là cảm thấy may mắn khi quyên biết về họ và được họ giúp đỡ cũng như là chỉ về kiến thức về chuyên ngành mà tôi đang theo, một người học kế toán ra không biết gì về ngành seo này thực sự là quá khó khăn cho những lúc tôi đi học.

Tôi cảm thấy còn khá là non trong cái thế giới vê chuyên ngành về máy tính này, tôi luôn cố gắng tự động viên mình và tự học hỏi thêm tất cả các kiến thức của người khác và tôi tự tổng hợp lại kiến thức riêng của mình và cách làm của mình thông qua những gì mà tôi đã được học cho đến ngày hôm nay.
Với tôi chưa bao giờ là đủ cả, nhưng với tôi điều mà tôi luôn cảm thấy buồn nhất chính là cuốc sống này không cho tôi cơ hội để phát triển chính bản thân mình và không có người ở bên cạnh tôi và động viên tôi.


Những gì tôi có được hiện nay chính là một mớ hỗn độn mà chưa bao giờ tôi sắp sếp được điều đó, tôi chưa xách định được phương hướng của mình nên đi, những điều mà tôi chuẩn bị hướng tới luôn muốn  dời xa tôi và mang đến cho tôi quá nhiều thất vọng, thực sự bây giờ tôi đang cảm thấy vô vọng và cảm thấy không có chút động lực nào để đi tiếp được nữa.

Nhiều người nói với tôi chính là cuộc sống là phải vậy đó, nhưng đâu có ai biết được cuộc sống của tôi như thế nào đâu, từ trước tới giờ tôi sống như thế nào đâu có ai quan tâm gì đâu, cái mà họ quan tâm tới tôi chinh là những cái mà tôi đang có mà họ lại chưa có, họ muốn lấy nó từ tôi,

Tôi sẳn sang cho họ hết tất cả, nhưng điều luôn làm tôi cảm thấy buồn nhất chính là tôi cho họ hết  tất cả những thứ đó, xong là họ đi mà không hề nói gi cả , nhưng không sao cả mà, đó là cuộc sống của tôi, tôi cho đi nhưng không hề muốn họ cảm ơn chỉ cần họ cảm thấy vui về điều đó và họ làm tốt những thứ đó là được.

Còn tôi thi sống đơn giản quá, với nhiều người họ luôn nhìn vẻ bề ngoài của tôi và nhận định rằng tôi chẳng làm được gi thông qua cách nhìn nhận từ vẻ bề ngoài của tôi, uh tôi cũng cứ vâng đại đi cho xong viêc, tranh cãi với họ làm gì cho mệt. đôi khi cảm thấy thực sự là buồn với rất nhiều con người, họ luôn nhìn nhận về vẻ bề ngoài cua những con người khác mà đánh giá họ về con người của họ.
Tôi cảm thấy nhiều khi bị lạc trên thế giới này, vì tôi cảm thấy cô đơn và vô vọng. cái mà làm cho tôi luôn có gắng tiếp tục và phấn đấu cho tới ngày hôm nay chính là về một điều vu vơ nào đó mà chính bản thân tôi cũng chẳng biết điều đó là điều gì, 

Thà tôi hy vọng về một điều gi đó không có còn hơn và hy vọng về những thứ mà tôi thấy trước mắt. đó là hy vọng ảo, thà hy vọng ảo còn hơn thật không có. Chính tôi là vậy đó.

Khi cuộc sống của tôi trở nên tốt hơn và cũng chính lúc đó tôi mất đi nhiều nhất. mất mọi thứ và cũng chẳng còn điều gi nữa. tôi cảm thấy thực sự là chán nản về một số điều đó. Không có phương hướng cụ thể là nên đi đâu và làm gì . vì có những thứ mà tôi muốn và tôi cố gắng hết sức mình nhưng điều đó lại càng cho tôi thêm nhiều niềm đau.

Thôi tôi tạm viết đến đây vây. Ngày mai tôi sẽ viết tiếp về cuộc đời tôi. Thật là không dễ chịu gi cả nhưng. Khi tôi viết ra những dòng tâm sự này tôi cảm thấy thoải mái hơn chỉ chính tôi đang giải tỏa những nổi buồn đó thông qua những bàn phím của máy tình. Vì đâu có ai muốn nghe tôi nói chuyện cả