Tháng 3, cuối cùng cũng đã tới rồi lại chuẩn bị đến
ngày quốc tế phụ nữ 8/3, ngày mà tôi chính thức ngỏ lời yêu em tại tầng 4 ký túc xá của trường
Sao ngày ấy tôi hồn nhiên và vô tư đến như vậy,
thích em và tán em như một người bị bùa mê ấy có lẽ đó chính là tình yêu sét
đánh hay sao mà lúc đầu gặp em mà tôi đầu yêu em đến như vậy. Cho đến bây giờ
trong tôi vẩn còn cái cảm giác là lạ từ những ngày đầu tiên gặp em. Có lẽ tôi
nên kể về câu chuyện tình yêu của tôi đầy sự thách thức và sự bất chấp tất cả để
cho mọi người thấy thế nào là một tình yêu đẹp.
Ngày đầu tiên tôi gặp em cũng chính là ngày cuộc đời
tôi thay đổi. Hôm đó là vào một ngày không nắng cũng không mưa trời rất mát và dể
chịu. Ngày 2/11/2010 tôi đến lớp như mọi hôm. Hôm đó vào thứ 2 tôi ngồi bàn gần
cuối của lớp. tôi rất chú tâm học bài nhưng không hiểu tại sao hôm đó tôi không
chịu học mà cứ ngồi để ý lung tung trong lớp
Tự nhiên mắt tôi ngước lên nhìn em, hôm đó em mặc
chiếc áo đỏ và ngồi bàn thứ 2 vị trí đầu tiên ở ngoài vào. Tôi nhìn em như là
chưa bao giờ nhìn ai đó mà chăm chú đến như vậy. Tôi liền quay sang hỏi bạn bên
cạnh là có biết số điện thoại của em không? thật hên cho tôi cô bạn này lại chung phòng với em,vậy là tôi dễ dàng có thêm nhiều thông tin về em,em là một cô bé cá tính,nhưng rất dễ gần..
Xin được số của em nhưng tôi loay hoay mãi không biết mở lời như thế nào ,mới được câu trước câu sau tôi liền bị ăn mắng rồi tôi cũng không hiểu tại sao
nữa nhưng tôi quyết tâm không lùi bước trước khó khăn này, tôi vẩn kiên trì thế
là em đồng ý nói chuyện với tôi.
.
Nói về bản thân theo mọi người đánh giá tôi cũng khá ưa nhìn,dễ gần và là "mọt sách " bởi thời gian chủ yếu tôi dành để đến thư viện đọc và tìm những tài liệu tham khảo, bởi vậy mà tôi không có thói quen ngồi NET hay la cà tụ tập.
Tôi là trưởng nhóm và đã làm xong hết tiểu luận của mọi người xong cả rồi, tôi chỉ chờ em liên tiếng để có cơ hội nói chuyện với em, nhưng em vẩn cố chấp,tuy nhiên cuối cùng em vẩn phải tìm tôi để tôi đưa bài cho em làm, thế là tôi nói chuyện với em lâu lâu hơn 1 chút.
Bắt đầu từ đó tôi nói chuyện với em nhiều hơn,
nhưng khoảng cách vẩn còn xa xa tôi hiểu điều đó.
Trong lớp tôi cũng không phải là đông con trai nhưng
cũng không phải là ít con trai, tôi là người cuối cùng tán em so với bao nhiêu
người con trai khác tôi ít mời em đi ăn uống hay đi chơi, cái tôi dành cho em
chính là sự quan tâm tận tình nhất và mang đến cho em những tiếng cười sau mỗi
lần tan học.
Từng ngày, từng ngày vô tình tôi trở thành người bạn
thân của em và dần trở thành một người luôn ở bên cạnh em, mỗi khi em vui hay buồn.
Các bạn có tin nổi không khi biết tôi càng ngày càng
gần em và tôi biết em cũng có chút thích tôi rồi nhưng tôi lại không nghĩ được
rằng em lại thử tình yêu của tôi bằng một cách kỳ lạ nhất trên đời mà chưa từng
ai giám đêm tình yêu của mình làm như vậy cả
Sau đó ngày càng ngày tôi càng yêu em nhiều hơn bất
kỳ thứ gi trên đời, bất cứ ai là con trai đi bên cạnh em tôi đều có cảm giác
ghen và tức tối ở trong lòng vì em rất hồn nhiên nói chuyện với những người đó mà lại
không để ý tới cảm giác của tôi, thực sự lúc đó tôi cảm giác thấy rất buồn và
chẳng biết phải làm gi lúc đó nữa vì tôi yêu em.
Thế là cứ như vậy đi học được 5 tháng trôi qua. Em lại
hay ốm, tôi nhớ nhất kỷ niệm là vào một ngày tôi về đi đám cưới chị mình vừa về đến nhà là đi đưa dâu luôn chưa kíp ăn
uống gi cả thế là mấy đứa bạn điện lên là em lại ốm rồi mà uống thuốc chưa khỏi.
Ngay lập tức đợi đưa dâu về tôi liền chạy sang hiệu
thuốc mua thuốc và bắt xe ngay xuống trường ngay lập tức, tôi liền chạy thẳng
lên trên tầng 4 của ký túc xá nữ dù cho là bảo vệ có cấm đi nữa tôi cũng cố gắng để
chạy lên được tầng 4 và đưa thuốc và kèm một số đồ để cho em ăn lót ạ để uống
thuốc nữa.
Sau lần đó em em mới tin tưởng tôi và gần tôi hơn
trước, tôi cảm thấy rất vui vì em ngày càng gần tôi như vậy. Tôi cũng cố gắng động
viên và chăm sóc em ngày càng tốt hơn, sức khỏe của em ngày càng khá hơn trước
rất nhiều, điều đó thực sự khiến tôi rất vui và ngay cả gia đình của em cũng rất
vui khi thấy được điều đó.
Ngày đó cũng đã đến không xa như tôi nghĩ, ngày đó đến
rất nhanh, hôm đó là ngày 8/3/2011 vào thứ 5. Tôi có mua cho em hoa để tặng em
và để ngỏ lời với em, nhưng tôi có gọi mấy em cũng không chịu ra gặp tôi vì em
biết tôi sẽ tặng gi đó cho em.
Em nhất quyết không chịu xuống thế là tôi cũng không
có gọi điện nữa. Tôi quyết định lên đó, lúc đó là buổi tối con trai không được
lên ký túc xá nữ, tôi có xin bao nhiêu cũng không được lên. Tôi quyết định đi đường
vòng tôi đã chèo từ tầng 1 lên trên tầng 4 ngay ở ban công phòng em ở rất vất vả
vì là ký túc xá mới nên rất khó trèo và tôi cũng đã rất cố gắng để trèo lên được
trên đó
Khi tôi trèo lên tới nơi thì thấy em đang đứng nhìn
về nhà và rất buồn vì nhớ gia đình, khi mọi người trong phòng thấy tôi trèo
lên và đã rất ngạc nhiên vì điều đó. Tôi lên tới nơi tôi cầm 1 bông hoa hồngvà tỏ tình với em..em đã đồng ý,khiến tôi vui đến điên lên được,tôi nhấc bổng em lên nhìn em vừa khóc vì cảm động vừa mỉm cười hạnh phúc
Những ngày sau mọi thời gian đi đâu tôi cũng đều đưa em đi và em cũng vậy. Mỗi lần em
đi học về tôi đều đưa em ra tận tới nơi gần tới nhà thì tôi mới quay về và khi
em sang trường cũng vậy tôi đi đón em, cứ như thế tình yêu của em và tôi ngày
càng lớn dần và yêu nhau rất sâu đậm đến nay đã được 3 năm
Tôi rất yêu em và tự nhủ sẽ mãi yêu em như thế. Tôi sẽ nhớ mãi khoảnh khắc em nhận lời yêu tôi như thế nào !!!
Post a Comment
Post a Comment