</>
cuộc sống có rất nhiều điều mà hầu hết tất cả chúng ta ai cũng muốn có nhiều điều trải nghiệm.
tôi sinh ra từ một vùng quê chỉ có nắng và gió, từ nhỏ lớn lên tôi cũng giống như bao bạn bè của tôi. đi học và được chăm sóc đầy đủ.
nhưng tôi vẩn luôn cảm nhận được một điều, cuộc sống này cho tôi nhiều thứ, nhưng cũng âm thầm lấy đi của tôi khá nhiều thứ, có những thứ mà mãi về sau này tôi mới cảm nhận được điều đó.
nhiều khi tôi chẳng muốn nhận thêm bất cứ thứ gì của ai nữa cả. vì mỗi lần cái mà tôi nhận được thì tôi sẽ phải cho đi rất nhiều và cái cảm giác đó luôn mang đến cho tôi khá là nhiều điều mà chính tôi cũng không thể nào cảm nhận hết được.
chính tôi cũng thế. tôi cũng đã cho đi rất nhiều , nhưng chưa một lần nào trong đời tôi muốn đòi hỏi những gì tôi cho đi cả. vì tôi bít nếu mà mình tham lam quá thì trước sau gì cũng phải trả giá cho điều đó và tôi cảm thấy mình hài lòng với những gì mà minh đang có hiện nay và không muốn gi tốt hơn nữa.
nhiều khi tôi đi làm về mệt người. nhưng chưa một lần tôi than thở bất cứ điều gi trong công việc và mọi thứ tôi có hiện nay, với rất nhiều bạn bè của tôi. dù tôi đi làm về rất là mẹt nhưng tôi vẩn luôn cảm thấy thoải mái và luôn hòa đồng với tất cả mọi người.
đúng là rất mệt thật. nhưng mà mỗi lần gặp bạn bè tôi đều cảm thấy vui trong lòng và cảm thấy luôn có một sự cố gắng hơn nữa.dù có nhiều khi bạn bè mang đến những giắc dối cho tôi, nhưng tôi chưa bao giờ để bụng về điều đó.
mỗi lần đi làm về đến phòng, tôi đều muốn nằm ngủ một giấc thật sâu và chẳng muốn ăn uống gi nữa cả vì tôi rất mệt. tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt công việc của tôi trong thời gian sớm nhất có thể và luôn muốn dành một điều gi đó sau khi hoàn thành công việc của mình.
có những lúc tôi bất lực về công việc và tôi luôn muốn tìm một góc khuất nào đó để ngồi suy ngẫm về mọi thứ. và suy nghi về tiếp theo về công việc của mình và luôn muốn làm điều gi đó có thể nhất.
hj tôi đã đi làm khá là lâu rồi. nếu tính về thời gian cũng đã một thời gian dài dài, nhưng cũng có lúc tôi tự cảm thấy mình còn rất nhiều thứ để học hỏi.
tôi luôn hết mình vì công việc, nhưng cũng có khi tôi cảm thấy chán công việc này quá và cũng chẳng muốn làm nữa. công việc hàng ngày, hàng tháng hàng năm tôi vẩn làm chảng có gì thay đổi cả.
nhiều khi tôi luôn cảm thấy mình có điều gì đó lạ lạ. tôi luôn muốn chia sẽ kiến thức của minh cho ai đó. với từng người khác tôi tôi lại chia sẽ những cách khác nhau .
tôi có nhận e người con gái ít hơn tôi 1 tuổi và 1 người bạn nữa hơn tôi 1 tuổi. nhưng nếu set về thời gian đi làm thì 2 người họ đều đi làm nhiều và dài hơn tôi rất nhiều.
</>
đối với người con trai thì tôi rất quan tâm và chia sẽ kiến thức cho người đó. và bất cứ lúc nào và bất cứ khi nào. tôi sẽ chỉ hết cho đến khi tôi không có đi làm seo nữa. và tôi chuyển sang kinh doah.
còn đối với người con gái này tôi đặc biệt quan tâm hơn tất cả. tuy chỉ là tinh cờ gặp nhau trền facebook và cũng là tình cơ gặp nhau trên lớp học seo.
noi thẳng ra là chính tôi bảo với người con gái đó đi học . và cũng chính tôi là người mở mồn nói ra để cho người con gái đó vào cùng chỗ làm với tôi.
tôi cực kỳ thích người con gái đó. không phải là vì người con gái đó xinh, uh đúng là người con gái đo rất xinh, nhưng xinh cũng chưa đủ làm tôi thích như vây
xinh nhưng cũng chưa thể nào xinh bằng bạn giá cũ của tôi được.tôi thích người con gái đó chính là cái tính lương thiện của người con gái đó.
cả bạn gái cũ của tôi và người con gái này, cá tính rất giống nhau , giống tới 90%. nhiều khi tôi vẩn thường làm tưởng một vài điều.
nhưng sau đó tôi nhận ra một điều rằng có những thứ mà mình rất muốn nhưng cũng chẳng bao giờ co thể đạt được điều đó. dù cho tôi có cố gắng đến đâu đi nữa.
tôi đã đưa ra môt quyết định mà tôi không bao giờ muốn và không bao giờ cảm thấy hài lòng về điều đó tôi nói ra nhưng trong lòng tôi không bao giờ muốn điều đó.
nhưng biết làm sao được. tôi cũng đành cố gắng vậy
hôm nay đi làm ngày thứ 2 đáng lẽ ra là cuộc họp này là thứ 7 rồi, nhưng do thứ 7 mọi người về sớm nên là phải để lại sang hôm nay.
tôi thật không thể nào tin nổi vào điều đó. tôi cứ tưởng là người con gái đó đã được rất nhiều người trong công ty giúp đỡ và không còn phải nhờ tôi giúp bất cứ điều gi nữa,
nhưng khi cuộc họp diển ra tôi mới ngỡ ra rất nhiều điều. chính những người kia hôm nay đã tạt một gáo nước lạnh vào người con gái đó, tôi cũng không muốn tin điều đó làm gi cả. nhưng hôm nay tôi cũng muốn nói.
nói rất nhiều để cho người con gái đó nhận ra rằng không ai trong cái công ty này tốt với người con gái đó hơn tôi cả.
tôi đã muốn khẳng định điều đó từ rất lâu rồi, nhưng mà chẳng bao giờ tôi làm được cả vì người con gái đó chẳng bao giờ chịu lắng nghe tôi nói cả.
vậy sau lần này tôi không biết người con gái đó đã nhận ra được điều gi chưa hay là vẩn chưa hiểu ra nhiều điều. tôi rất muốn nói, nhưng tôi vẩn muốn để cho người con gái đó nhạn ra điều đó. để lần sau người con gái đó phải cố gắng hơn nữa.
vì chẳng có ai tốt và thật lòng như tôi cả. tôi giám khẳng định điều đó. vi tôi tin sẽ có một phép mầu xảy đến với tôi. tôi sẽ chờ.
nhưng tôi không biết khi nào thì em mới nhận ra điều đó từ chính tôi. tôi sẽ chờ dù thời gian bao nhiêu đi nữa.
</>